[Phim] Bạn gái tôi là sếp và Triết lý cái ruột xe

Bữa nay mới đi coi phim này với mấy anh chị em trong công ty, thấy cũng hay nên biên mấy dòng: một phim hài hước nhẹ nhàng, khá thú vị nếu đừng nghiêm túc chi li với một vài chi tiết bị làm quá lên. Bạn gái tôi là sếp làm lại từ ATM […]

Mày sống có vui không?

Hồi gã còn nhỏ, đi học về ở nhà hay hỏi “học được mấy điểm?”, “làm bài tập được không?” rồi mọi người xung quanh cũng thế, bà con hàng xóm hay hỏi gã “mày có được lãnh thưởng không? cuối năm hạng ưu hay bình?”… Rồi lớn lên thì “mày học trường nào?”, “ĐH […]

Chuyện hỏi ngã: Em Huyền mang nặng ngã đau. Anh Ngang sắc thuốc hỏi đau thế nào?

Bữa hổm viết nhăng cuội mấy dòng vô tình bị cô bạn bắt giò sai chánh tả hỏi ngã, ngồi nghiệm nghiệm thấy cũng hay nên chiều hết giờ mần biên mấy dòng lạm bàn chuyện “Hõi ngả bất phân*“, chẳng dám múa phím qua mắt các bậc cao nhân, chỉ mong lưu lại để sau này có dịp quỡn mà đọc lại hoặc hy vọng mua vui dăm phút cho quý bằng hữu nào vô tình lướt ngang đây!

Tui vốn dốt tiếng Tây, đi học anh Văn toàn phải try harder mà so với mấy bạn Tây học tiếng Việt thì có lẽ chẳng là gì, từ vựng chánh gốc rồi vay mượn Tây Tàu đủ kiểu, bỏ dấu thôi cũng đã lắm trò: sửa chữa với sữa chửa khác nhau xa lắc nghen, một cái là sửa cái gì hư với cái là sữa của bà chửa :v Như kiểu động từ bất quy tắc, có hỏi tại sao sửa hỏi với sữa ngã chắc tui cười trừ hổng cắt nghĩa nổi!

Mà hình như là người miền Nam mình cũng hay sai vụ này bởi do xuề xòa nói viết nhiều khi cũng như nhau, mới đẻ ga nghe con cá kêu gột gột chong gổ gồi, đi học dìa cũng nghe thét rồi quen…

Đọc tiếp “Chuyện hỏi ngã: Em Huyền mang nặng ngã đau. Anh Ngang sắc thuốc hỏi đau thế nào?”

Tổng kết năm Dê 2015

Mấy mục tiêu năm rồi đặt ra hoàn thành được 3/4, kể ra cũng không tệ: viết trở lại được nhiều hơn, dần quen với việc gõ lại mấy dòng suy nghĩ rồi, năm đầu tiên khai trương cuốn hộ chiếu làm một lèo mấy nước cũng vui, càng đi càng thấy thú vị. Còn […]

[Phim] The Intern 2015 – Bạn sẽ không bao giờ già nếu luôn rộng mở tâm hồn

Ít có phim nào mà trong 1 tháng tui coi lại 2 lần lắm, kể cả những siêu phẩm như Fast & Furious, 007, Mission Impossiple… nhưng The Intern thì khác, tui thích cái không khí trong phim, thích câu chuyện và mấy bản nhạc OST được lồng ghép khéo léo trong các tình huống… và thích cả lời tựa “Experience never gets old”.
Tui biên lại đây mấy dòng để ghi lại cảm xúc thôi, chứ không dám gọi là review vì tự thấy khả năng cảm nhận nghệ thuật của tui rất chi là rẻ tiền, chủ yếu khoái mấy phim hành động quánh đấm ỳ xèo đạn bay pháo nổ như Hollywood coi mãn nhãn xong là quên.

Chuyện kể về ông già Ben đang nghỉ hưu quỡn thì xách vali đi du lịch vòng vòng, rồi tập yoga, rồi ghé Starbucks uống cà-phê đọc báo, xong về mua đồ nấu ăn một mình (vợ ổng mất mấy năm rồi). Cuộc sống ngày qua ngày đều đặn như thế, cũng chán, nên ổng làm đủ trò để refresh lại cảm xúc: học tiếng Hoa, chơi golf, đọc sách, tới nhà con trai chơi với cháu…
Nhưng dù có đi đâu thì mỗi khi về đến nhà cảm giác trống rỗng lại đến và rồi tình cờ bữa nọ trong lúc đi chợ mua đồ ổng thấy tờ bướm tuyển Thực tập sinh lớn tuổi của một cty khởi nghiệp về thời trang trẻ, chuyên kinh doanh trực tuyến.
Đọc tiếp “[Phim] The Intern 2015 – Bạn sẽ không bao giờ già nếu luôn rộng mở tâm hồn”

Một mùa Đỗ mai nữa lại về

Năm rồi cũng độ xuân về tui có làm một vòng chớp nhoáng ra tận Bình Châu đơn giản chỉ để chạy, ăn mực hấp hành và ngó bông (bạn có thể coi hình “Đi qua mùa Đỗ mai” ở đây“Đi – dìa ngang – qua mùa Đỗ mai” ở đây). Nay cũng vậy, tuy rằng công việc có tạm ổn định hơn chút chút nhưng tui vẫn đang mệt mỏi với mấy khách hàng thuộc nhóm “ngon – bổ – rẻ” khi mà vừa phải đóng vai bridge software – business analyst – developer – coder – tester – supporter – IT help desk… Nó làm tui mệt mỏi và nhiều lúc tự hỏi tại sao mình lại cần phải làm như vậy, nhưng đa phần là không có nhiều thời gian để hỏi như thế!

Mà thôi, chuyện làm dâu trăm họ tui xin hẹn khi nào tui trả hết nợ ân tình xong quỡn quỡn tui sẽ biên ít dòng ghi lại… Gấp laptop lại, bảo sếp “có gì anh cứ PM, em không ngồi máy nữa”, cũng khởi hành lúc mặt trời vừa đúng ngọ, lần này thì nhịn luôn cơm trưa vì ghé B’s Mart định làm một bữa trưa tốc hành nhưng mà cũng quá trời dân văn phòng đang xếp hàng nên mua vội chai nước và ít đồ khô rồi nhắm hướng phà Cát Lái mà lên ga.

Đọc tiếp “Một mùa Đỗ mai nữa lại về”

[Vọc] Mấy bận xài SJCAM SJ4000 Wifi

Bắt đầu viết từ hồi tháng 8/ 2015 lận, mà không hiểu sao nay mới moi ra post 😀

Chơi thôi đã sướng rồi, mà có đồ chơi hỗ trợ lại càng sướng tợn, đi loanh quanh cũng thế. Nào mũ mão, áo quần, găng tay, giày dép xe cộ cho cái sự dịch chuyển rồi tới cái sự khoe, hình thôi cũng chán, lâu lâu phải có video cho sống động, mà video bằng điện thoại hay bằng máy chụp hình thì quả là cực hình. Thế nên lại đẻ ra món camera hành động, GoPro chuyên nghiệp mà mắc quá nên dạo loanh quanh thấy có SJCAM hàng Tàu giá bình dân chất lượng chấp nhận được để khoe dạng amateur và tui đang thử…

Ở VN có một số cửa hàng nhập về bán, thấy chủ yếu có 2 màu chính là đen và bạc, trên website của hãng thấy có tới 9 màu khác nhau, trong đó có mẫu màu vàng vằn vện lông báo trông khá đẹp mắt.

(Source: sjcam.com)

Đọc tiếp “[Vọc] Mấy bận xài SJCAM SJ4000 Wifi”