Năm rồi cũng độ xuân về tui có làm một vòng chớp nhoáng ra tận Bình Châu đơn giản chỉ để chạy, ăn mực hấp hành và ngó bông (bạn có thể coi hình “Đi qua mùa Đỗ mai” ở đây và “Đi – dìa ngang – qua mùa Đỗ mai” ở đây). Nay cũng vậy, tuy rằng công việc có tạm ổn định hơn chút chút nhưng tui vẫn đang mệt mỏi với mấy khách hàng thuộc nhóm “ngon – bổ – rẻ” khi mà vừa phải đóng vai bridge software – business analyst – developer – coder – tester – supporter – IT help desk… Nó làm tui mệt mỏi và nhiều lúc tự hỏi tại sao mình lại cần phải làm như vậy, nhưng đa phần là không có nhiều thời gian để hỏi như thế!
Mà thôi, chuyện làm dâu trăm họ tui xin hẹn khi nào tui trả hết nợ ân tình xong quỡn quỡn tui sẽ biên ít dòng ghi lại… Gấp laptop lại, bảo sếp “có gì anh cứ PM, em không ngồi máy nữa”, cũng khởi hành lúc mặt trời vừa đúng ngọ, lần này thì nhịn luôn cơm trưa vì ghé B’s Mart định làm một bữa trưa tốc hành nhưng mà cũng quá trời dân văn phòng đang xếp hàng nên mua vội chai nước và ít đồ khô rồi nhắm hướng phà Cát Lái mà lên ga.