Chuyện hỏi ngã: Em Huyền mang nặng ngã đau. Anh Ngang sắc thuốc hỏi đau thế nào?

Bữa hổm viết nhăng cuội mấy dòng vô tình bị cô bạn bắt giò sai chánh tả hỏi ngã, ngồi nghiệm nghiệm thấy cũng hay nên chiều hết giờ mần biên mấy dòng lạm bàn chuyện “Hõi ngả bất phân*“, chẳng dám múa phím qua mắt các bậc cao nhân, chỉ mong lưu lại để sau này có dịp quỡn mà đọc lại hoặc hy vọng mua vui dăm phút cho quý bằng hữu nào vô tình lướt ngang đây!

Tui vốn dốt tiếng Tây, đi học anh Văn toàn phải try harder mà so với mấy bạn Tây học tiếng Việt thì có lẽ chẳng là gì, từ vựng chánh gốc rồi vay mượn Tây Tàu đủ kiểu, bỏ dấu thôi cũng đã lắm trò: sửa chữa với sữa chửa khác nhau xa lắc nghen, một cái là sửa cái gì hư với cái là sữa của bà chửa :v Như kiểu động từ bất quy tắc, có hỏi tại sao sửa hỏi với sữa ngã chắc tui cười trừ hổng cắt nghĩa nổi!

Mà hình như là người miền Nam mình cũng hay sai vụ này bởi do xuề xòa nói viết nhiều khi cũng như nhau, mới đẻ ga nghe con cá kêu gột gột chong gổ gồi, đi học dìa cũng nghe thét rồi quen…

Đọc tiếp “Chuyện hỏi ngã: Em Huyền mang nặng ngã đau. Anh Ngang sắc thuốc hỏi đau thế nào?”

Lập trình đạo – The Tao of Programming

“Nguồn gốc huyền bí, sinh ra từ hư vô. Vô thanh vô tướng, vĩnh viễn bất biến, mãi mãi vận hành. Là nguồn gốc của mọi chương trình. Ta không biết tên nó là gì, nên ta gọi nó là Đạo.”

Hôm nay trong lúc Google về design patterns tui vô tình đến được blog của bạn duyetdev và có duyên đọc bài này, thấy rất là thú vị và cũng ngộ ra nhiều thứ. Xin phép được copy lại đây mà không để nguồn vì dù đã cố công dạo qua nhiều link từ giai đoạn 2008 – 2010 nhưng vẫn chưa thể tìm ra được người dịch. Qua quá trình Google thì có biết được thông tin về The Tao of Programming ra đời khoảng năm 1987 của tác giả Geoffrey James, nếu muốn bạn có thể tìm bằng từ khóa bôi đậm sẽ ra rất nhiều bản gốc tiếng Anh.

Cũng tiếp tục sử chiêu Google với chiêu thức nâng cao tìm chính xác mỗ tìm đến được blog của anh yinyangit rồi lần theo những siêu liên kết mỗ lại tìm đến được tới caulacbovb thì chỉ còn lại manh mối duy nhất là “bài viết này bên REA” và được post vào ngày T.Tư 11/06/2008 3:57 pm

Dù cũng mong muốn tìm đến được bản gốc của cao nhân nào đã bỏ công chuyển ngữ Lập trình đạo này quá vi diệu đến từng câu chữ, trước là để thỏa lòng mong ước và sau cũng coi như thể hiện sự kính trọng công sức của bậc tiền nhân nhưng vì bận rộn kế sinh nhai mà mỗ đành bỏ ngang mạn phép xin copy lại đây, kính mong bậc tiền bối nếu có lạc bước đến đây cũng niệm tình đồng đạo mà bỏ quá cho và xem như công trình của tiền bối cũng được lưu truyền hậu thế.

 

Source: http://pcbots.blogspot.com

Hồi 1: Cõi hư vô

Lập Trình Sư nói:
“Khi ngươi biết cách lấy mã lỗi từ đoạn code bắt lỗi, ngươi có thể xuống núi.”

1.1

Nguồn gốc huyền bí, sinh ra từ hư vô. Vô thanh vô tướng, vĩnh viễn bất biến, mãi mãi vận hành. Là nguồn gốc của mọi chương trình. Ta không biết tên nó là gì, nên ta gọi nó là Đạo.
Đạo mà hay thì hệ điều hành sẽ hay. Hệ điều hành mà hay thì trình biên dịch sẽ hay. Trình biên dịch mà hay thì chương trình ắt sẽ hay. Chương trình hay thì bá tính an cư lạc nghiệp, vũ trụ thuận hòa.
Đạo bao trùm vạn vật, lan toả thiên hà. Tựa như cơn gió mát giữa mùa viêm nhiệt, như cơn mưa rào giữa tiết hanh khô.

Đọc tiếp “Lập trình đạo – The Tao of Programming”

Chọn thẻ nhớ nào cho máy ảnh?

Hôm trước có người quen nhờ tui coi giùm cái máy ảnh, cũng như tui, chơi kiểu con nhà nghèo nên online & search mỗi món một nơi: body, lens, túi đựng. Mấy món đó thì đều có sẵn giá tiền hết rồi cứ lựa vừa budget là hốt thôi, còn món cuối là thẻ nhớ coi vậy mà cũng lắm chuyện: hơn cả chục thương hiệu khác nhau, mỗi thương hiệu lại có nhiều dòng (model) riêng, cùng một class mà cái thì Ultra cái thì Extreme rồi Platinum II loạn cả lên 😀

Đọc tiếp “Chọn thẻ nhớ nào cho máy ảnh?”