[Ngày 2] Mình đi ngang Nha Trang, Ninh Vân, Vũng Rô, Đại Lãnh, Bình Ba

Chạy chút nữa là xuống tới Ninh Vân

Gặp hoa gì bên đường nhìn đẹp quá, nhìn giống giống bông mắc cỡ mà chắc là hông phải rồi 

Qua khỏi eo biển xanh ngắt, phía cuối con đường độc đạo đã thấy một làng chài nhỏ

Biển ở đây đẹp quá, xanh và trong, từng đợt sóng xô vào rồi cuốn ra để lại những hạt cát lấp lánh dưới nắng

Dọc theo con đường ven biển, từ Long Hải ra đến Nha Trang, qua nhiều bãi biển đẹp của ngày xưa mà bây giờ bãi thì đầy rác, bãi thì phủ kín bởi các resort, chỉ mong rằng sau này Ninh Vân vẫn giữ được vẻ hoang sơ vốn có của nó, bình yên và dung dị của một làng chài…

Mốc tọa độ ngay cầu tàu

Trên cầu tàu, dù giữa trưa nắng chang chang nhưng mọi người vẫn làm việc

Xuống biển đã rồi mình nhảy lên xe chạy tiếp loanh quanh trong làng, làng nhỏ, loanh quanh vài con đường với chừng vài trăm nhà là hết

Ở đây ngoài làm nghề cá thì chắc chỉ có mỗi trồng hành

Thôi chào Ninh Vân nhé, hẹn khi nào đó sẽ quay lại miền dung dị này lâu hơn

Trên đường trở ra mình có chụp thêm khá nhiều hình

Nghe nói trước đây, khi chưa làm con đường nhựa này, để vào xã Ninh Vân rất khó khăn

Nhiều khi xách xe đi long nhong vầy cũng thích, có đường thì cứ chạy thôi cũng chả cần phải nghĩ chi cho nhiều, thích dừng xe là tấp vô lề dừng, đứng dòm trời dòm đất đã rồi đi tiếp, thích mặc gì thì mặc, mang gì thì mang, thích la hét thì la, chả phải ngó mặt ai, mình cứ là mình thế thôi. Nhiều khi cũng có lúc thấy đường đẹp quá, biển xanh quá, gió mát quá muốn xách đít chạy luôn tới chừng nào chán đường, thấy nhớ nhà thì về. Mà nghĩ vậy thôi chứ làm thiệt thì cũng khó, chạy quài thì lấy gì ăn, mà thí dụ như may mắn có dư tiền để đi chơi được thì tới chừng về thất nghiệp rồi lấy đâu tiền mua mì gói ăn  Mà nói vậy chứ tiền nhiều khi cũng không phải là vấn đề của cái chuyện đi long nhong, mà còn nhiều cái thí dụ như bọn đồng nghiệp sẽ bảo mình khùng khi mình bảo mình bỏ việc đi chơi, hay tía má mình sẽ thở dài ngao ngán khi thấy thằng con đi long nhong trong khi chúng bạn đứa thì ông này bà nọ đứa thì yên bề gia thất.

Bởi vậy, ta nói nhiều khi sống thôi cũng mệt quá chừng mà.

Qua khỏi rừng xoài này là ra tới Huyndai – Vinashin

Ở nhà máy Huyndai – Vinashin có hàng ghế ngồi nghỉ mát sát bờ biển cũng khá hay, ngay cổng thì có hai anh bảo vệ luôn túc trực ở ngoài nên mình cũng ngại không có chụp hình nhiều

Trở ra QL1A, lúc này cũng gần 3g, trời thì nắng quá mà mình cũng chẳng biết nên đi đâu, chưa có kế hoạch gì cả, giở bản đồ ra xem thì thấy Phú Yên cũng gần nên lên gân chạy tiếp. Và cũng do “trời ơi, sao cảnh đẹp dữ vậy nè trời, thôi ráng chạy thêm chút nữa đi” nên dẫn tới hậu quả là phải vượt đèo Cả trong đêm về Nha Trang trong đêm đầy cảm giác, hồi sau mình sẽ kể vụ này.

Tới thị trấn Vạn Giã, xe đang chạy ngon ơ bỗng xẹp bánh, cũng hên là gần chỗ sửa xe. Cán dăm thép nhỏ xíu, ban đầu cũng tính vá vì ruột mới mà, nhưng thôi thay luôn cho chắc ăn, lỡ đâu đường xa lại xì giữa đèo thì toi cơm, tốn có 65 ngàn cho một cái ruột xe mới và cả tiền công thay. Lúc này mình cũng hơi đói và thấy gần chiều nên oải, ngồi nói chuyện với anh sửa xe một hơi, ảnh nói Đầm Môn đẹp lắm, rồi chạy qua đèo Cả xuống Vũng Rô buổi chiều cũng đẹp dữ lắm, mình nghe cũng bùi tai, cảm ơn ảnh rồi lên xe chạy tiếp.

Qua khỏi thị trấn mình không theo Quốc lộ nữa mà rẽ vào con đường cũng lớn ngang ngửa với QL, tất nhiên là nhìn trên bản đồ, chứ đã đi đâu mà biết. Đoạn đầu đường hơi nhỏ, như đường làng vậy…

…hai bên là đồng lúa đang vào mùa, mùa vàng 

Trả lời

Điền thông tin vào ô dưới đây hoặc nhấn vào một biểu tượng để đăng nhập:

WordPress.com Logo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản WordPress.com Đăng xuất /  Thay đổi )

Facebook photo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Facebook Đăng xuất /  Thay đổi )

Connecting to %s