Sáng hôm sau, mình dự định dậy sớm xuống Vĩnh Trường để coi cảng cá, mà lần lữa mấy lần báo thức mãi tới 5g hơn mới dắt xe ra nổi. Qua cầu Bình Tân quẹo vô chợ hải sản Nam Trung Bộ, tới hơi trễ nên chỉ còn vài sọt cá.
May là vẫn còn kịp ngắm bình minh
Mình vô chợ gởi xe anh bảo vệ rồi xin phép chụp ảnh, ảnh nói chụp phải có giấy giới thiệu/ giấy phép, nên mình bảo vậy cho gửi xe đi tham quan chợ thôi, cũng dễ chịu ghê.
Xong rồi mình ra quán cafe cóc ngay cổng chợ làm ly bạc xỉu. Chạy mấy trăm cây ra tới đây lại có duyên được uống cafe pha trong cái ly lùn, trong Sài Gòn toàn phải yêu cầu mới pha trong ly lùn. Uống hết cafe đá, thong thả nhấp thêm ngụm trà gừng cho ấm bụng.
Uống xong mình mua thêm cái ly nhựa để dọc đường có uống vitamin C thì có mà dùng, hỏi nhiêu tiền cô bán cafe hông nói tiếng nào mà cười, lấy tiền có mỗi ly bạc xỉu bảy ngàn đồng.
Con đường Nguyễn Văn Linh chạy dọc theo sông Cửa Bé nghe mát rượi mùi gió biển
Mấy tấm này mình chụp bằng điện thoại
Cà-phê xong rồi mình vòng trở ra cầu Bình Tân kiếm chỗ ăn sáng, loanh quanh mấy con đường ở khu An Viên, Vĩnh Trường thấy hàng bún bò này ngon quá, một tô vầy 20 ngàn
Mấy ngày ngắn ngủi ở đây, ăn qua các loại bún, từ bún cá, bún sứa, bún chả cá, bún bò… mình đều thấy có sự xuất hiện của dĩa rau thái này.
Buổi sáng ở thành phố du lịch Nha Trang cũng bình yên và nhẹ nhàng như một buổi sáng ở một miền quê nào đó, không phải chộn rộn chuẩn bị đi làm, cũng chẳng ngổn ngang đợi đèn đỏ, rồi thi nhau thúc còi.
Nhưng có lẽ mình vẫn thích cái buổi sáng lành lạnh, chầm chậm nhấp ngụm cà-phê rồi suy nghĩ vẩn vơ trên Đà Lạt hơn. Hình như cái lạnh của cao nguyên làm cho người ta có nhiều thời gian hơn để chậm rãi phiêu lãng trong những miền ký ức.
Thẳng hướng Vinpearl, mình đi ngang một cái chợ cá nhỏ, thấy có mấy vị khách nước ngoài đi với NS nhiếp ảnh nào đó đang chụp ảnh, mình cũng tò mò ghé vô. Dòm qua dòm lại, có cái bảng giữ xe mà chẳng thấy ai giữ hết trong khi xe thì dựng đầy ngoài cỗng chợ, phân vân chút rồi mình cũng tự tin dắt xe vào dựng kế bên mấy chiếc xe chắc là để chở cá của người dân rồi lon ton chạy vô coi thử.
Không biết cá này tên gì nữa, cũng tính hỏi thử mà mọi người ai nấy hình như cũng đang bận rộn nên mình cũng ngại.
Chụp vội thêm tấm nữa rồi lo chạy ra coi còn cái gì để cỡi đi tiếp không
Lúc này đã 8g sáng rồi mà mặt trời đâu mất tiêu, vẫn còn mây râm mát trên đầu
Chạy ngang Vinpearl
Tàu du lịch lúc nhúc các thể loại, đứng dòm dòm chụp mấy tấm hình rồi lại chạy tiếp, chắc mọi người bảo khùng vì đi Nha Trang mà hông chịu ghé Vinpearl chơi
Thôi hẹn Vinpearl vào một dịp khác có bạn bè thì đi vậy, đi ngang thấy người ta câu cá đông quá nên cũng dừng xe nhảy xuống dạo bờ biển luôn thể
Hướng Vinpearl mây đen vậy chứ nhích qua tí trời lốm đốm mây bông gòn xanh ngát
Bãi biển ở tp. Nha Trang có khá nhiều du khách nước ngoài, họ ăn mặc rất mát mẻ…
…và thường nằm phơi nắng…
…chứ không giống như dân mình thường mặc kín đáo và ngồi tâm sự