Qua khỏi Cà Ná, mình cặm cụi chạy giữa nắng và gió, trên đường đi gặp một anh tài xế xe tải bị hư xe dọc đường xin quá giang, lúc ấy nhìn sơ qua thấy anh cũng hiền nên mình dừng xe lại đồng ý cho anh quá giang về Ba Ngòi. Trên đường chạy, phần vì gió thổi ào ào nói không nghe tiếng, phần vì chạy nhanh nên mình và anh cũng không nói với nhau nhiều, bất giác mình sực nhớ lại mấy chuyện báo hay đăng nên cảm giác cũng hơi sờ sợ, bèn bẻ kính lại để quan sát, chạy nhanh hơn, vừa chạy vừa liếc kính vừa liếc hai cái bóng đổ trên đường.
Mà cũng phải, sáng mở mắt ra, đọc báo, lên mạng bủa quanh toàn những thông tin lừa đảo trộm cướp nên một mình giữa đường cảnh giác là đều tất nhiên. Chạy tới trạm xăng nhân lúc đổ xăng mình có dịp nhìn anh thêm, không thấy vẻ gì nguy hiểm trên khuôn mặt đen đúa chất phác nên cũng tạm yên tâm, mà lúc ấy thì đành tin vào trực giác vậy. Mình gạt ý định bỏ anh giữa đường.
Chở anh về tới Tp. Cam Ranh thì mình và anh mới có dịp hỏi chuyện, anh chỉ mình lên Mỹ Ca, đi đường Bãi Dài để đến Nha Trang cho nhanh, mình chào tạm biệt anh, cũng quên khuấy mất chuyện hỏi anh tên gì, xin chụp chung tấm ảnh vì lúc đó cũng đã gần 5g chiều mà mình chưa tới Nha Trang, cũng chưa có chỗ ngủ.
Cầu Long Hồ bắc qua đầm Thủy Triều nối liền bán đảo Cam Ranh
Trên đầm Thủy Triều
Dọc đường Bãi Dài khá đẹp, nhưng đa phần đất sát biển đều đã bị mua lại để làm resort, chủ đầu tư họ quây lô-cốt che chắn hết biển, cũng y chang như đoạn đường ven biển từ Lộc An đi Hồ Tràm, Hồ Cốc.
Nghĩ tới cảnh sau này các resort mọc lên kín hết tầm nhìn ra biển mà buồn, không hiểu tại sao các cơ quan chức năng không bắt buộc các khu nghĩ dưỡng phải xây dựng bên kia đường để giữ lại cảnh quan của con đường ven biển nhỉ!?
Trên đường Bãi Dài vào Nha Trang
Trời càng lúc càng tối dần
Trên đường đi ngang đèo Cù Hin
Trên đèo nhìn xuống biển
Có một số nơi trên đèo đang được mở rộng gia cố thêm để tăng tính an toàn