Làm sao ta biết cuộc đời sẽ nhân từ dành cho ta đủ lâu? Khi cái chết chẳng bao giờ được thông báo trước, còn sự sống lại quá mong manh. Hôm nay vẫn ngồi cà phê và tán gẫu với bạn nhưng biết đâu ngày mai, ta đã chẳng còn trên quãng đời này. Vậy nếu vẫn còn cơ hội được sống sao không một lần thử sống khác với ngày hôm nay? Sao không cho phép mình đi lạc để tìm lại con đường ý nghĩa trước khi tóc kịp bạc trắng trên mái đầu?
Ta cần xê dịch để đi hết những khúc quanh co, gập ghềnh của con đường tuổi trẻ, để thấy chân trời là ánh dương.
Vì cuộc đời là những cuộn chỉ rối ren
Hãy đan cho mình chiếc áo thành công
Để khi khoác lên ta thầm cám ơn cuộc đời đã dạy ta những thất bại
Và hôm nay ta được ấm áp trong nhung mềm.