

Trọng tài đang so bi
Đứng coi một hơi nắng quá chịu hông nổi nên làm lon coca Thái Lan in chữ Tàu bán tại Lào
May nhờ có chú ở hàng tạp hóa kế bên đã từng du học Việt Nam nên tui với mấy người bạn đồng hành có bữa xôi trưa ăn với lẩu Thái mà không cần phải nhảy điệu múa ăn uống. Xôi thì cũng giống như bữa tối ngủ trên đảo, dễ ăn, còn lẩu Thái thì hơi khác bên mình, nước lẩu mặn hơn và nhiều nước béo hơn, tui đoán thế vì thấy nó đục ngầu chứ không có trong.


Ăn xong lên đường đi Pakse kiếm chỗ đổi tiền rồi chuẩn bị qua Thái. Pakse là thị xã của tỉnh Champasack nên đông vui hơn hẳn, lại gần biên giới với Thái nên xe cộ mua bán cũng nhộn nhịp lắm và tất nhiên là có nhiều chỗ đổi tiền.
Mới quẹo vô thấy cái ngân hàng to đùng ngay vòng xoay, lại có chữ Việt nữa nên mừng húm chạy vô dựng xe ngay ngắn, cởi nón bảo hiểm, lau mặt, phũi bụi cho lịch sự rồi đường hoàng tiến vào ai dè gặp ông bảo vệ ổng nói “nay Chủ Nhựt nghỉ rồi” mới gựt mình xụi lơ hóa ra là cuối tuần rồi, đi chơi mới có mấy bữa mà quên mất ngày tháng luôn, chả bù cho lúc đi mần cứ ngóng tới cuối tuần hoài mà đợi đã đời mới chịu tới, xong chưa kịp tận hưởng cuối tuần cái thấy thứ hai mất tiêu.
Vậy là qua chỗ khác kiếm, có mấy chỗ mà không chỗ nào chịu đổi qua Bath Thái. Hên sao thấy cái tiệm này có tiếng Việt nên quành vô đổi, đổi từ VNĐ qua Bath Thái luôn, 700.000 VNĐ đổi được 1.000 Bath, hình như là hơi lỗ hơn so với đổi từ USD, nhưng thôi kệ thấy ông chủ nhiệt tình vui vẻ là được rồi, với lại rủi không có chỗ nào đổi thì qua Thái cũng mắc công kiếm chỗ tiễn bác Obama thôi. Đứng tán chuyện với ông chủ, ổng mới tiết lộ cho tui nghe một bí mật là ổng đang làm nhiệm vụ Tổ quốc giao, đi đi về về Việt Nam như James Bond 007 làm nhiệm vụ vậy. Nghe ổng kể tui cũng khoái chí nên xin chụp ổng tấm hình, tưởng ổng không cho ai dè “mầy chụp đi, ‘tau’ lên VTV hoài chứ đâu, nhớ chụp thấy mai với quất của tao nghe mậy, mang quê hương qua đây ăn Tết luôn đó mậy, về nói bà con Việt mình bên đây đông vui lắm nha”. Thiệt là nghe ổng nói chuyện mà tui cũng vui theo luôn, đổi tiền cho tụi tui xong ổng đi nhậu.
Thị xã Pakse đúng xôm tụ thiệt, ngân hàng quá trời quá đất luôn, tui chạy có hai vòng mà thấy nào là ANZ, BCEL, Indochina Bank, Lao Development Bank rồi tới Vietin Bank, Lao – Viet Bank của bên mình qua. Cửa hàng điện thoại cũng xôm tụ không kém.
Qua cây cầu hữu nghị Nhật – Lào này chạy chừng 40km thì tới biên giới Lào – Thái. Lúc này cũng đã quá trưa rồi nên tranh thủ đổ xăng rồi chạy tới biên giới sớm để còn làm thủ tục, Cam với Lào thì cũng có nhiều người đi xe máy qua rồi nên thông tin cũng nhiều, vả lại dù sao cũng chỗ anh em với nhau cả nên bồi dưỡng các anh chút đỉnh cà-phê thì lại vui vẻ cả còn Thái Lan thì thông tin ít quá nên mọi người trong đoàn ai nấy cũng hơi lo lắng mà tranh thủ.
Nhân nói chuyện đổ xăng nên sực nhớ xăng bên Lào thấy mắc hơn bên Cam, tới $2 mới được 1,66 lít, bên Cam là gần được 2 lít luôn. Hồi đổ xăng gần biên giới Cam – Lào, tiền Cam cũng xài luôn, nhưng tiền nhỏ 100 riel không lấy, $2 mới cũng không lấy luôn, đổ xong thối lại bằng tiền kíp, bà chủ tính toán thế nào mà vẫn còn thiếu mấy ngàn kíp, thế là bọn tui đòi tiền thiếu, bả không hiểu nên cứ bên này vừa nói tiếng Anh tiếng Việt rồi múa may, còn bên kia thì xổ tiếng Lào nghe như tiếng Thái, một hơi có một ông nữa nhiệt tình chạy lại dàn xếp tính toán cho bà chủ hiểu mới xong, nếu mà hông có ổng chắc múa một hơi mỏi quá thôi đi luôn rồi
— Mục lục —