Vòng vòng quen thuộc với xứ mình có Campuchia, Lào, Thái Lan là dễ đi dễ đến dễ chơi mà mới đây Thái đã tăng độ khó khăn của việc mang xe nước ngoài vào lên gấp hơn 70 lần. Hai năm trước tui qua bển tốn tất tần tật hết 250 bath (https://goo.gl/584cM3), còn bây giờ nghe bác Khoa review (https://goo.gl/sdGDTg) thì mới thấy cũng an ủi phần nào vì đã qua đó rồi, không chắc tiếc chết mất 😀 Tính ra thì chỉ còn Campuchia với Lào thôi, bên Lào qua có vẻ cũng không rẻ mấy, còn Campuchia thì cũng được, có chỗ thì “cà-phê” 50 ngàn một lần một người, có chỗ thì cũng 50 ngàn mà cho cả ba người, lại còn trả Passport xong rồi mới xin cà-phê, thiệt tình, hiền gì hiền quá vậy, đóng dấu xong rồi, trả luôn Passport rủi tui hổng đưa sao 😀
Bận này đi lại chở về một mớ cảm xúc không đầu không đuôi, có khi là mấy dòng nghĩ bâng quơ dưới mưa đêm, có khi lúc giựt mình thắng dúi dụi trên con đường 33 chạy về Kampot giữa cái nắng chiều đổ lửa đầy bụi, trong cái sát na ấy tui tưởng mình chết tới nơi khi tự dưng thấy lù lù trước mặt cái đít xe khác chả biết do ngủ gục hay do ảo giác, rồi tui tự vả mấy cái cho tỉnh táo. Mấy bữa chạy loanh quanh như kiểu xả hơi đổi gió vậy, mang theo cái suy nghĩ vẩn vơ trên đường không hồi kết, chưa nghiệm được cái gì thì chớp mắt ngủ một giấc giật mình lại thấy trước mặt nỗi lo cơm áo gạo tiền mơ hồ của gần mười năm ở Sài Gòn mãi vẫn mì gói còng lưng trước màn hình. Đọc tiếp “Qua tới Cambodia”