Đà Lạt: một ngày!

Cập nhật về Sinh Cafe những tháng cuối năm: Hôm trước nhờ tui thuốc cho mấy người bạn cũng dân chuyên đi bụi để đi thử nhà xe này, về bị complaint mấy chuyện như là tài xế/ phụ xe không thân thiện mấy, nói chuyện suốt (chắc ồn ào hổng ngủ được) chứ không thấy nhạc nhẹ, thô lỗ với khách nước ngoài, không có thái độ lịch sự: la lớn, đến trễ, wifi thì không có… Và nhờ giới thiệu thì tui mới biết thêm là giá vé ngày cuối tuần khác vé ngày thường như tui đi, cụ thể là mắc hơn 😀

Vậy có vẻ tui hên nên cảm nhận ban đầu khá tốt đẹp. Thêm mấy dòng thông tin cập nhật để bà con rộng đường tìm hiểu 🙂

Chả là hôm nọ lần quần ở cty mãi tới 9g tối, về nhà thì lại nóng chả ngủ được, thế là rủ ông anh lên Đà Lạt một chuyến, nói qua nói lại mãi mà ổng trăm công nghìn việc không sắp xếp được thế thôi lại mình ên: chạy ra Đề Thám ghé Sinh Cafe thử coi sao, còn thì đi, không thì cũng tiện đường ghé mần tô hủ tíu rồi về nhà.

Đó giờ đi Đà Lạt cũng nhiều lần mà toàn bằng xe máy, tính ra thì đây chắc lần thứ hai đi bằng xe không phải mình lái, lần đầu tiên thì cách đây hơn cả chục năm rồi. Bước vô văn phòng của Sinh Cafe, la liệt Tây ba lô đang ngồi, đông vui y chang như hồi tui ghé bến xe Aung Mingalar bên Miến Điện vậy, được cái Sinh Cafe thì rộng rãi sạch sẽ và có máy lạnh tốt hơn so với hãng xe JJ Express Bus, cũng là một hãng xe đường dài tốt và nổi tiếng ở bển, tranh thủ vài bữa quỡn quỡn sẽ kể chuyện đi xe bus bên Miến Điện 😀

Có vé, 15 phút sau khởi hành, chỉ cần tên và số điện thoại là xong, hết 159 nghìn đồng, khá chuyên nghiệp. Vậy là vòng ra công viên 23/9 cho anh bạn đường nghỉ ngơi trong khu của mấy anh TNXP, 1 ngày 2 đêm tốn có 14 ngàn. Bận về từ Đà Lạt, Sinh Cafe không có chạy đêm nên đi Thành Bưởi, cũng khá dễ dàng, cứ mỗi giờ là có một chuyến khởi hành, giá vé mắc hơn, chạy nhanh hơn. Có anh bạn ngỏ lời nên tui có mần một bảng so sánh nhỏ giữa 2 hãng xe theo cảm tính cá nhân ở cuối bài, bà con quan tâm thì coi.

Bước xuống Đà Lạt sau một chuyến xe đêm, hít căng tràn lồng ngực cái vị sương sớm của phố núi rồi quảy ba-lô lên tui bắt đầu tản bộ quanh Hồ Xuân Hương, ý định xách theo đôi giày lên đây chạy bộ từ tận năm rồi tới năm nay vẫn chưa thực hiện được.

Đọc tiếp “Đà Lạt: một ngày!”