Bữa nay đang có hứng nên ngồi ở cty tranh thủ kể luôn mà cái account Flickr chả hiểu sao lâu lâu lại bị lỗi SSL không thể connect được, xong cái một hơi đói bụng quá, run tay hết gõ bàn phím được nên thôi đóng máy chạy dìa kiếm gì ăn luôn. Dìa nhà lần quần đảm đang chút xíu mà tới giờ này mới rặn ra thêm ít nữa, bà con coi chơi cho vui mắt rồi đi ngủ nghen.
——————————
Những khó khăn đầu tiên với các thủ tục hành là chính của Cambodia – Laos
Nếu bạn chỉ muốn tìm hiểu thông tin/ chi phí để xuất/ nhập cảnh thì coi ở đầu nghen, khúc này tui kể chuyện hơi dông dài.


Ông cán bộ “khong can” cũng nhiệt tình, đi kiếm đâu ra tờ giấy mẫu này cho tụi tui coi, ý là giờ phải quay lại bên Cam để xin tờ này, chỗ Customs ấy, chứ không phải chỗ Immigration. Tui có xin ổng chụp lại để qua biển cho tiện đường trình bày, khỏi giải thích lằng nhằng. Chắc chú Bensner nào đó quay từ VN mướn xe máy qua đây chơi cũng bị hành y như tụi tui vậy, hehe.
Bỏ con ngựa sắt bên Lào, đi bộ quay lại chỗ hải quan Cam, thì ra là ngay cái bảng STOP đầu tiên gặp mà không ai để ý bên đó cả, anh em tếu táo “nó mà bắt đi bộ quay lại dắt xe qua cho nó coi chắc chết quá”. Cũng cái tội này mà tui mới lò dò đút đầu vô chưa kịp hỏi là cậu cán bộ trẻ quát ngay “Why you don’t stop here!”, câu này phát âm cực chuẩn luôn nhấn nhá giọng trầm bỗng cao vút, qua nay mới thấy hai nười nước ngoài nói chuyện với nhau bằng ngôn ngữ của nước thứ 3 mà mau hiểu vậy đó!
Sau khi quát xong thì cán bộ nhẹ nhàng bảo “ten dollars” rồi giơ một ngón tay ý là một xe thì mười đô, tui cũng ráng “so expensive!” nhưng cán bộ lắc đầu im ru. Biết thân phận mình dân đen nên thôi tui và mọi người im ru đưa cà-vẹt xe cho cậu cán bộ tập sự coi điền vô giấy. Đóng mười đô để lấy tờ giấy xong rồi quay lại cái phòng Vehicle Check IN – OUT có cái ông cán bộ phì phèo điếu thuốc vừa quát inh ỏi lúc nãy để nộp giấy, đợi gần cả tiếng đồng hồ sau thì ổng mới làm xong một tờ giấy, và thêm hơn nửa tiếng nữa thì ổng mới làm giấy xong cho mấy chiếc xe, không biết ổng có phải quánh vần chữ Latin không mà lâu quá trời. Tốn thêm 25 000 kip/ xe, dù sao thì cũng an ủi là mấy lần đóng tiền thì giờ cũng có cái miếng giấy giống giống hóa đơn.
Cái phòng kiểm dịch ngựa sắt đây, cái bảng in nhỏ xíu vầy lại không có hướng dẫn quy trình thì chắc mai tui đi thêm lần nữa mới rành quá.
Mấy bạn Tây cũng đi chơi quá trời, hồi tui đang đứng đợi làm thủ tục thì gặp hai ông bà già Úc tuốt bên Sydney đi Lào qua Cam rồi ghé Sài Gòn ăn Tết luôn, ổng bả thấy tui cầm PP Vietnam nên mới bắt chuyện hỏi tui đi đâu, tui cũng nhiều chuyện hỏi ra mới biết vậy đó, còn gặp một bạn Trung Quốc vác balo nữa, thằng này nói tiếng Anh cũng tốt, cứ tưởng Tàu thì chả biết tiếng Anh chứ 😀 Lúc đó mắc lo giấy tờ linh tinh nên tui cũng oải chứ không thì phải chụp chung với nó tấm hình để củng cố tinh thần đoàn kết hữu nghị láng giềng rồi :v
Giấy tờ đầy đủ hợp pháp xong xuôi lại bon bon, chạy trên QL 13 được chừng chục cây thì phải vô xuất trình giấy tờ cho mấy anh hải quan kiểm tra (Nongnokkhien International Customs Check Point), chắc do tin tưởng mấy đồng nghiệp ngoài cửa khẩu đã làm ăn tốt nên cán bộ chỉ coi một giấy rồi ngáp ruồi phẩy tay cho đi.
QL 13 bên Lào cho chạy tới 80 km/h
Nhà dân dọc theo hai bên đường thường họ xây cách đường một khoảng cũng khá xa, ít thấy nhà nào sát dọc đường hoặc hàng quán buôn bán. Hai ngày chạy xe bên Lào cảm nhận có vẻ người dân họ tham gia giao thông khá tốt.



Không biết đây có phải là thành quả nghiên cứu lai giống giữa cây đào tiên và nhân sâm quả nhằm tăng năng suất sản lượng khai thác của học giả Thái Thượng Lão Quân phối hợp với cơ quan chuyên trách về nông nghiệp và phát triển nông thôn do đồng chí Thần Nông chủ trì không nữa, khi nào hông có chiện gì mần tui sẽ search Google tiếp coi có bài báo nào đưa thông tin về vấn đề này không, hehe.
Thác nè, theo như trên mạng nói thì thác này là một trong những thác lớn nhất ở Đông Nam Á và là nguyên nhân chính làm cho việc không thể đi xuồng một mạch từ xứ mình qua tới bên Trung Quốc được, thôi kệ chắc ông Trời mần vậy cũng có cái hay. Quay lại chuyện cái thác, ở đây họ làm du lịch cũng ổn, ít thấy xi măng, có lan can bằng gỗ để đứng ngó thác cho những ai ngại leo trèo.
Bánh chuối chiên Lào, lớp bột ở ngoài giòn như tôm chiên bột, còn lớp bột ở trong thì mềm, chuối nhỏ, ăn lấy hương lấy hoa thôi