Thiệt ra thì nên theo quy tắc đặt tên trong loạt bài kể lại cái sự đi loanh quanh này: [Ngày 3] Mình đi ngang Nha Trang, Ninh Vân, Vũng Rô, Đại Lãnh, Bình Ba.
Tuy nhiên do ngày thứ 3 ngày mình đi Bình Ba trong một sự hết sức tình cờ và đầy duyên nên mình quyết định đặt vầy luôn.
[Ngày đầu] Mình đi ngang Nha Trang, Ninh Vân, Vũng Rô, Đại Lãnh, Bình Ba
[Ngày 2] Mình đi ngang Nha Trang, Ninh Vân, Vũng Rô, Đại Lãnh, Bình Ba
———————————
Thanh toán tiền phòng rồi mình chạy xuống cảng cá uống ly bạc xỉu nữa rồi tạm biệt Nha Trang, trở ra theo hướng đường Bãi Dài về Cam Ranh.
Đường Bãi Dài, qua đèo Cù Hin rất đẹp
Đường rộng, láng tốt, có đèn đường
Cầu Long Hồ
Chạy một mạch tới tp. Cam Ranh, quẹo vô Cảng Đá Bạc để ăn sáng. Mình có nghe thông tin về đảo Bình Ba nhưng cũng chưa kịp tìm hiểu luôn nên mới quẹo vô đây định bụng vừa ăn vừa hỏi thử coi đường đi nước bước ra làm sao, nếu thấy khó khăn quá thì thôi đi dìa luôn hay chạy lên Đà Lạt chơi mai dìa.
Chạy vô trong cảng mình gửi xe rồi ngồi ăn sáng, vô tình gặp hai bác đang ngồi uống cà-phê đợi tàu qua đảo, mình lân la lại bắt chuyện, hỏi tàu qua đảo chạy mấy chuyến, hỏi qua bển có chỗ ngủ không, rồi nói đủ thứ trên trời dưới biển hết trơn. Nói một hơi hai bác hỏi mình ở đâu, mình nói quê mình ổng vỗ đùi hỏi tới huyện rồi cười khà khà nói ‘tao cũng tới đó rồi’. Chắc dòm mặt mình nhà quê quá với cũng không có vẻ gì nguy hiểm nên một bác kêu ‘mầy qua nhà ổng ngủ đi’ rồi dòm bác kia, bác kia suy nghĩ một hơi rồi kêu ‘có qua chơi thì ngủ nhà tao đi, thấy mầy đi một mình coi mầy như con cháu trong nhà thôi’. Mình nghe tới đây mà mở cờ trong bụng, vậy là đỡ lo rồi. Thế là vác ba-lô lên ngồi đợi tàu cùng bác già luôn.
Vựa cá ngay cảng
Nhìn ra biển
Mình tuy cũng ít say tàu xe nhưng tàu từ đất liền ra đảo chạy tới gần 1g30 phút mới tới nên cũng lo lo trong bụng, định đi kiếm vài lát gừng cho ấm bụng mà trong cái bến cảng nhỏ xíu mấy hàng ăn không có hàng nào còn nên thôi, đi đại…
Hàng ngày sẽ có 4 chuyến tàu từ đất liền ra đảo để chở hàng hóa, chủ yếu là nhu yếu phẩm, thức ăn nuôi hải sản, nước đá… Theo mình nhớ thì lịch trình của 4 chuyến sẽ là 5g sáng, 10g, 14g, 17g. Thường thì có thể sẽ xê xích khoảng 15p để đợi chất hàng và đủ khách lên tàu. Do Bình Ba là đảo quân sự nên khi tàu chuẩn bị rời cảng có anh biên phòng đến kiểm tra số lượng người trên tàu, áo phao, và nghe nói là người nước ngoài thì không được lên đảo.
Việc kiểm tra cũng khá nhanh chóng rồi tàu rời bến.
Hầu hết hành khách qua tàu đều là dân trên đảo hoặc qua đảo để buôn bán nên sau khi kiểm tra xong thì ai cũng cởi áo phao ra hết trơn, mà thiệt là mặc áo phao ngồi trong khoang một hơi hầm quá trời quá đất nên mình cũng bò ra ngoài
Nhìn lên trên nóc tàu, lá cờ đã ngã màu vì nắng gió vẫn kêu hãnh bay phần phật
Hồi trước mình chỉ nghĩ mấy cái vỏ xe treo hai bên mạn tàu chỉ nhằm mục đích để hãm lực va chạm nhưng nay mới biết là nó còn dùng để tạo cân bằng cho tàu nữa, hễ mà nghiêng bên nào thì lấy vỏ xe bỏ qua phía ngược lại để cân bằng, vụ này nhờ về nhà kể lại chuyến đi cho một người bạn cũng là dân miền biển mới biết
Đứng chụp hình một hơi xung quanh mênh mông biển trời xanh ngắt, mình quay qua bắt chuyện với anh này, nghe ảnh kể chuyện qua đảo buôn bán, ảnh nói hồi xưa còn khó khăn qua bên đảo toàn phải ngủ lại đến hôm sau mới về được, chứ đâu có nhiều chuyến tàu ra vào đất liền như bây giờ
Tàu bạn
Mọi người hầu hết đã cởi áo phao ra
Anh chủ tàu đi thu tiền vé mọi người, 20 ngàn một lượt đi
Chạy ngang mấy hòn đảo nhỏ, nhỏ ở đây là theo con mắt mình định nghĩa chứ leo lên đó chắc cũng nửa ngày mới đi hết quá.
Đi ngang các bè nuôi hải sản của người dân
Nghe nói ở đây nuôi tôm hùm xuất khẩu là chủ yếu
Ngồi trên con tàu dập dình theo nhịp sóng, nhìn mấy cái đảo mình đi ngang xa dần rồi nhỏ xíu tới mất hút giữa biển khơi bỗng thấy con người sao nhỏ bé quá, mênh mông sóng nước bàn bạc
Cầm máy chụp một hơi là hơi nước biển, tinh muối bám đầy ống kính mặc dù không hề bị văng nước trúng. Mình vội cất máy, không cầm đón gió nữa.
Gần một tiếng rưỡi ngồi trên tàu thì cuối cùng cũng tới cảng Bình Ba, đập vào mắt mình đầu tiên là căn nhà lầu bốn tấm nhảy xổ vào mắt lữ khách, nhìn chẳng có tí nào mỹ quan cả
Mấy con thuyền nhỏ đậu lích nhích bên những ngôi nhà con con nép mình dưới chân núi tự dưng lại có một cục bê tông thù lù chắn ngang tầm nhìn thì đúng là không hay thiệt
Chợ nhỏ ngay bến cảng
Áo phao cho khách du lịch, mình nghe ông bác già nói rằng cuối tuần lúc này nhiều người qua đảo chơi lắm, mình đi trúng ngay đầu tuần nên mới vắng vẻ vầy đó, kể ra cũng hên
Rồi bác alo cho anh con trai chở mình và bác vào nhà, nghe bác kể nhà bác cũng có 1 căn nhà của người con gái cho thuê nhưng mà mình đi một mình nên kêu mình ngủ với vợ chồng già bên nhà bác luôn.